Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

BỖNG NHỚ LẠNG SƠN ...

( Click chuột trái vào hình để phóng to hơn )


Mình  nhớ ngày 17/2 với 2 lý do. Thứ nhất , sinh nhật một người, với mình đặc biệt  quan trọng . Thứ 2 ngày mở đầu cuộc chiến tranh Biên giới bi hùng chống giặc Tầu xâm lược .
   Nửa đêm về sáng, lướt Web đọc bài thơ của Nguyễn Việt Chiến:
                                                   "Mùa này biên giới hoa sim
                                              Tím quanh mộ chí im lìm các anh…" 


Mục Nam quan
Thấy  bát ngát sim trong những triền đồi tưởng tượng : Rồi tưởng tượng tiếp về mối tình giữa chàng tân binh 22 tuổi và cô thôn nữ xứ Đoài . Người lính trẻ hy sinh ngay trận đầu ở phố chợ Kỳ Lừa, thị trấn Đồng Đăng. Cô gái sau này là một nữ doanh nhân thành đạt  nhưng đời sống hôn nhân tan vỡ, chị theo con sang Mỹ định cư . Lần ấy về nước, đúng  ngày 17/2 chị dẫn con lên biên giới tìm mộ người tình chiến sĩ năm xưa, nhưng không thấy …Chiến tranh là vậy :
                       " Bao người lính trận vô danh
               Hiến dâng đất nước tuổi xanh của mình !"


Trằn trọc không ngủ được. Hình ảnh những nấm mồ hữu danh và vô danh nằm “im lìm” trong các bụi sim hoa nở rộ, tím đến lạnh người  . “ Ai lên xứ Lạng cùng anh ….” Chính những bông hoa sim tím đã hát như thế trên những nấm mồ chiến sĩ vô danh . Có, có em đã lên biên giới tìm anh !  Và bài thơ chầm chậm ra đời với tên " Đồi sim biên giới" để tôi kỷ niệm 1 lúc 2 ý nghĩa của ngày 17 tháng Hai !
 
 

8 nhận xét:

  1. Khi anh ngã xuống tuổi hai mươi
    Đến nay đã mấy chục năm rồi!
    Hoa sim vẫn tím như ngày ấy
    Còn em, đầu tóc trắng hết rồi.
    [img]http://www.saungon.net/tbl/media/2/20110524-T%E1%BA%A3n%20m%E1%BA%A1n%201.jpg[/img]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái tứ thơ của cụ rất hay ! Hoa sim thì vẫn tím một mầu thủy chung nhưng em thì mái đầu đã bạc trắng ( Mầu tóc đổi thay nhưng tình yêu thì không thay đổi ! ).Cảm ơn cụ !

      Xóa
  2. Sim tím mùa này Biên Giới ơi
    Mộ xanh ngày ấy ...nào thấy người
    Màu tím trong ai thêm tím ngắt
    Khắc ghi sâu thẳm đến muôn đời!


    Trả lờiXóa
  3. Hôm qua mình đi lên nhà một người bạn ở 1 xã cuối cùng của huyện Lạng Giang( Bắc Giang giáp Lạng sơn) và cũng như Calathau, "Bỗng nhớ Lạng sơn", nhớ cái màu tím hoa sim, nên mình có "tiện đường" lên thăm lại LS.
    Cũng có tâm trạng như trong bài thơ của Cậu và NT Nguyễn Việt Chiến nhưng chưa viết được thành thơ.
    Nên chép lại bài thơ của Trương Nam Hương về hoa sim.
    HOA SIM
    Sao em mọc độc đồi hoang dại
    Tim tím màu hoa, quả sẫm hồng
    Muốn yêu,lại sợ tình ngang trái
    Thoảng nhớ về em đã chát lòng.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Gửi cụ BBB và các cụ bạn cùng hoàn cảnh .
      Mình còn nhớ cái đêm bọn nhóc chúng mình hành quân từ Thái Nguyên lên Lạng Sơn để vượt Mục Nam Quan sang Tầu ! Mắt nhắm mắt mở bỗng thấy le lói ánh đèn và những người ngoại quốc mặc đồng phục đeo súng giống hệt trong phim Cở hồng trên núi Thúy xem ở Cục Tổ chức TCCT.. Sau khi cả đoàn chui qua một " đừơng hầm tranh tối tranh sáng, sang tới bên kia "hầm", gần như đã nhìn rõ mặt người. Các chú bộ đội Việt Nam bàn giao cho những người ngoại quốc lạ mặt và nói 1 thứ tiếng không ai hiểu. Mệt, buồn ngủ- những đứa trẻ ngoan ngoãn đi theo họ. Có tiếng anh phụ trách Đoàn nói khẽ :" Các anh Giải phóng quân Trung Quốc đấy ! Đây đã sang đất bạn Trung Hoa rồi , các em !". Hình như chúng mình cũng chẳng có cảm xúc gì ghê gớm lắm, chỉ mong bước nhanh lên xe ô tô và đi mà không cần biết sẽ đi tới đâu ...Sáng sớm xe đến Bằng Tường , trạm nghỉ chân đầu tiên trên đất Trung Quốc xa lạ . Tử đấy hằn trong mình cái lằn biên giới 2 nước , cái điểm cuối cùng phương bắc giáp với Trung Hoa chính là cái làn gianh vô hình cắt giữa cổng Mục Nam Quan . Vậy mà năm 2003, khi bọn mình sang thăm TQ qua biên giới Lạng Sơn bằng đường bộ, cái lằn gianh biên giời Việt Trung đã lùi sâu về phía VN, Mục Nam Quan đã nằm lọt thỏm trong đất Trung Quốc ! Còn nhớ mãi cái cảm giác vừa xót xa vừa căm giận . Già rồi hết nước mắt không khóc được hay là nước mắt chảy ngược vào bên trong ! Đấy cũng thêm 1 cái cớ để mà Nhớ Lạng Sơn !

      Xóa
  4. Bài thơ ngắn của bạn sâu xa và cảm động quá!

    Tuổi thơ cùng bạn hái sim ăn,
    Màu tím quê hương trải ngút ngàn,
    Anh lên biên giới mùa sim ấy,
    Ngã xuống không về giữ bình an.

    Trả lờiXóa
  5. Thơ của cụ hay và cảm động quá! Muốn "nhận xét" nhưng không biết bình thơ nên đành phải chịu. Chỉ biết đọc đi đọc lại mấy lần để rồi ngưỡng mộ và khâm phục! Khâm phục không những những vần thơ hay đầy chất thơ mà cả tấm lòng của cụ với các chiến sĩ còn trẻ măng đã phải hy sinh để cho "cái lằn biên giới giữa hai nước" tồn tại và dừng lại ở thời điểm như hiện nay.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn cụ đã đồng cảm chia xẻ và đã động viên Mõ tôi . Chúng ta ở xa nhau nhưng vẫn "đồng điệu" cụ nhỉ ?

      Xóa