CỔ TỤC BÓP VÚ TRONG MỘT SỐ LỄ HỘI XỨ KINH BẮC
Những
tài liệu dưới đây được viết bằng chữ Hán - Nôm, là những ghi chép về
dân tục của vùng Kinh Bắc, vào năm Khải Định thứ 5 (1920), do Viễn Đông
Bác Cổ chủ trương và các nhà nho Việt Nam tiến hành khai báo.
Tài liệu này đã được các nhà nghiên cứu thuộc Viện nghiên cứu Hán Nôm biên dịch trong cuốn sách: Địa phương chí tỉnh Bắc Ninh qua tư liệu Hán Nôm, do GS Đinh Khắc Thuân chủ biên. Nhà xuất bản Khoa học Xã hội năm 2009.
Tài liệu này đã được các nhà nghiên cứu thuộc Viện nghiên cứu Hán Nôm biên dịch trong cuốn sách: Địa phương chí tỉnh Bắc Ninh qua tư liệu Hán Nôm, do GS Đinh Khắc Thuân chủ biên. Nhà xuất bản Khoa học Xã hội năm 2009.
Phần biên dịch được trích dẫn dưới đây do Nguyễn Thị Hường - Nguyễn Tô Lan dịch, Đinh Khắc Thuân hiệu đính.
Tục hát và đánh chen ở xã Nga Hoàng, huyện Võ Giàng
Tài liệu viết: Lại hỏi, xã ấy vào ngày
11 tháng 2 có lệ nhập tịch tế thần…Tế xong, toàn dân cùng ăn uống ở
đình. Đến chiều tối, mướn ca kỹ đến hát hầu thần ở đình. Ca kỹ hát ở
chính giữa đình. Hai bên đình là chỗ trai gái đến xem hát. Nếu con trai
thấy con gái đứng chỗ nào thì người con trai cũng đến chỗ đó đứng, con
trai thân áp sát vào giữa đám con gái, thân người con trai sát thân
người con gái, tay người con trai điểm vào ngực người con gái.
Đêm đó thuê ca kỹ đến hát thờ thần từ
7,8 giờ tối đến 4,5 giờ sang mới thôi. Đêm ấy từ lúc ca kỹ bắt đầu đến
lúc thôi hát, đôi trai gái nào thuận tình, thì người con trai dẫn người
con gái ra chỗ nào tối ở ngoài đình, hai người giao dâm với nhau, không
dám làm việc đó ở trong đình, vì đôi trai gái sợ có uế khí với thần.
Trai gái sát người vào nhau điểm ngực ở trong đình thì được, nhưng nếu
đã giao dâm với nhau thì không được ở trong đình. Nếu như đêm ấy xã thuê
ca kỹ hát thờ thần, không có con trai con gái trong xã ra đình xem hát,
không có người con gái nào để đánh chen điểm ngực, thì đêm đó,
mọi người dân xã trong đình tự nhiên sinh ra cãi nhau, hoặc người ca kỹ
gây sự với người trong xã, hoặc người trong xã gây sự với nhau, mọi
người sinh ra ẩu đả. Cho nên, năm nào vào đêm hôm đó, ca hát hầu thần
cũng có nam nữ ra đình xem hát, đánh chen, điểm ngực thì mới tránh được
nảy sinh những chuyện bất bình.
*Điểm ngực: Bóp vú. NXD chú.
Hát thờ thần và hát nằm với nhau ở làng Diềm
Làng Diềm tức xã Viêm Xá, tổng Châm Khê,
huyện Võ Giàng ngày xưa, tương truyền là một trong những nơi gạo cội
của hát Quan họ. Tài liệu Bắc Ninh tỉnh khảo dị ghi: Lại nói xã
ấy có một đình, phụng thờ hai vị thần hoàng, thánh ông hiệu là Tam Giang
Đại vương, thánh bà hiệu là Hoàng hậu. Hàng năm vào ngày mồng 4 tháng
giêng khai xuân…Ngày 10 tháng 8, nhập tịch mở hội tế hai vị thần.
.
.
Lại
như trai gái xã ấy giao lưu với xã Hoài Bão ở huyện Tiên Du. Nam nữ làm
một hội hát, xã Viêm Xá gồm 10 người con trai, 10 người con gái, xã
Hoài Bão gồm 10 người con trai, 10 người con gái. Nam nữ hai xã này hợp
thành một phường ca hát. Đến ngày xã Viêm Xá mở hội xuân hay ngày nhập
tịch thờ hai vị thần, dân xã sai một người con trai mang trầu cau đến xã
mời con trai con gái xã Hoài Bão sang xã Viêm Xá hát; nhưng con gái xã
Hoài Bão không đi mà chỉ có các chàng trai đến xã Viêm Xá. Con trai xã
Hoài Bão ca với các cô gái xã Viêm Xá. Nếu ngày nào theo tục lệ là ngày
xã Hoài Bão thờ thần, thì xã Hoài Bão cũng sai một người con trai mang
trầu cau sang mời trai gái xã Viêm Xá đến, nhưng con gái xã Viêm Xá
không đi, chỉ có con trai đến xã Hoài Bão hát với các cô gái xã Hoài
Bão…
Lại hỏi, xã ấy vào ngày 4 tháng giêng có
tục con trai con gái đến đình thờ thần, rồi đến đêm thì cùng nhau về
nhà chị cả, hát với con trai xã Hoài Bão. Đêm ấy làng này con gái có
chồng và con gái chưa chồng cũng đều đến nhà chị cả. Con trai Hoài Bão
với con trai xã ấy ngồi một bên… con gái ngồi một bên trong nhà chị cả.
Chị cả sai người nhà làm tiệc rượu mời các chàng trai xã Hoài Bão ăn
uống no say, sau đó mới hát. Trai gái hát từ 8 giờ tối đến 2 giờ sáng
thì tắt đèn trong nhà, trai gái cùng nằm mà hát. Lúc tắt đèn, anh cả hát
với chị cả, anh hai hát với chị hai …, anh bé hát với em bé, còn những
người con trai thuận tình với người con gái nào thì cũng hát với cô ấy.
Nếu như chàng trai con gái nào yêu nhau, giả vờ đi ra tiểu tiện ở ngoài
nhà, cùng đi ra ngoài nhà mà giao phối, thường thì người trong nhà cũng
không biết. Sau đó lại vào trong nhà rồi hát, hát đến 4,5 giờ sáng mới
thôi. Con trai xã Viêm Xá về nhà, con trai xã Hoài Bão về xã Hoài Bão,
rồi con gái xã Viêm Xá tiễn con trai xã Hoài Bão về, chị cả tiễn anh cả,
chị hai tiễn anh hai, chị ba tiễn anh ba, chị tư tiễn anh tư, chị năm
tiễn anh năm, em bé tiễn anh bé, mỗi người tiễn một đường, không đi
chung một đường, hoặc đi cách xa đường nhau. Lúc 4,5 giờ sáng vẫn đương
tối chưa sáng, trai gái tiễn nhau về cũng làm việc giao phối ở bên
đường, lúc đó không ai biết. Xã này có tục ấy, nên người nào có con gái
không cho đi hát đêm ấy thì bị những người cho con gái đi hát cười. Cười
rằng: “Những người có con gái không cho đi hát cũng hư mất đời, lại không tuân lệ làng.”
Một số câu hát được ghi lại như sau:
Nam:
Khen cho cũng thực duyên trời
Đưa ra kết mấy những người bạn loan.
Nữ:
Giầu này xin gửi bạn loan
Công này kể núi Thái Sơn nào tày
Yêu nhau ăn miếng giầu này
Ăn giầu rồi sẽ giải bày niềm đan
Nam:
Muốn cho đôi chữ ái ân
Lòng tôi muốn kết trước sân giãi bày.
Nữ:
Muốn cho đôi chữ một dòng
Trên trời chưa định trong lòng đã vui….
Tục hát úp đèn thờ thần, điểm ngực ở Ném Thượng
Làng Ném Thượng sáng ngày Rằm tháng giêng có tục giết lợn tế thần. Tối hôm đó mời đào nương đến hát. Tài liệu trên chép:
Khấn xong,
mọi người cùng lễ bái thần. Mọi việc xong thì người già ngồi một gian
bên trong đình xem hát. 3,4 người kỳ mục ngồi ở gian giữa, trong chỗ có
hương án, đánh trống xem hát. Đào nương đứng ở ngoài hương án mà ca hát.
Đàn ông, đàn bà, người già trong làng đều ra đình xem và nghe hát.
Ca
hát từ đó đến 8,9 giờ tối thì thắp đèn, hát đến chừng 2 giờ đêm. Một
người kỳ mục bưng đĩa đèn đứng thẳng trên mặt đất giữa đình, lấy một cái
chõ úp lên trên đèn ( chú thích: Tục cổ thì tắt đèn đi, nay thì lấy chõ úp lên),
trong đình, trong cung ấy tối om om. Một người kỳ mục ngồi ở gian chính
giữa mới nhảy xuống sờ ngực người đào nương. Còn đàn ông đàn bà người
nào người nấy thấy đèn bị che đi, lại thấy kỳ mục sờ ngực đào nương thì
các đàn ông cũng sờ ngực đàn bà.
Khoảng ba
phút đồng hồ thì có một người nhấc cái chõ ra, đèn lại sáng. Mọi người
không sờ ngực nữa, lại ngồi nghiêm chỉnh như cũ để nghe hát…
Nếu năm nào
nhập tịch tế thần không mướn đào nương đến đình hát thờ thần, lại không
sờ ngực đào nương, không có đàn ông sờ ngực đàn bà thì năm ấy trong làng
trâu bò lợn gà phần nhiều đều bệnh tật, người người đều không được
yên…Nếu… có mướn đào nương đến hát và đàn ông sờ ngực đàn bà ở trong
đình thì năm đấy nhân dân được bình yên, trâu bò lợn gà sinh sôi nảy
nở…,lúa má tằm tang tươi tốt.
Tục trên được ghi lại do người ghi chứng kiến tại chỗ vào đêm 15 tháng giêng năm 1920 tại đình Niệm Thượng.
-----------------------------------------------------------------------------
Nguồn : Blog Tễu (TS Hán-Nôm Nguyễn Xuân Diện )
Hì, ai bảo người xưa kém văn minh hơn người nay? Họ thuận theo tự nhiên đấy! Giống như bài của chị Lệ : Ai bảo người Kinh thông minh hơn ngừơii dân tộc thiểu số? ( Vì không có chợ tình...)
Trả lờiXóaChẳng hiểu bây giờ họ còn giữ tập tục này không?
Trả lờiXóaHay là thời@ họ rủ nhau đến nhà nghỉ!
Chúc mừng cụ đã đưa hoa
Trả lờiXóaLá cành, nhạc nhẽo ấy và... lên COM.
Nhìn blog cũng vui mắt hơn.
[img]http://img1.funscrape.com/en/FlowerBouquet/20.gif[/img]