Tác
giả: theo FB Nhà báo Ngô Nguyệt Hữu
Muốn
phát triển công nghiệp nặng cần có đủ tiềm lực về kinh tế, các quy chuẩn pháp
luật về môi trường chặt chẽ, sự minh bạch… bởi ai cũng biết, tác động vào môi
trường là thứ tác động một chiều, đã tác động là không thể phục hồi nguyên bản.
Rõ ràng, hiện tại chúng ta chưa đủ sức để làm công nghiệp nặng. Càng vội vàng,
càng trả giá rất đắt.
Và
ai là người gánh chịu tổn thất đầu tiên cho sự trả giá này, chắc chắn đó là
nhân dân. Chứ không phải là chiếc ghế Bộ trưởng thứ vốn không thuộc sở hữu của
riêng ông, thưa ông!
Ông
không thể đặt cược với nhân dân thứ mà ông không có. (Ngô Nguyệt Hữu)
—————-
BT Trần Tuấn Anh |
Trước
thời của Nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, thì ngài Phan Văn Khải đã điều hành
kinh tế rất ổn với bộ óc là những Lê Đăng Doanh, Phạm Chi Lan… Những ý kiến
đóng góp của các bậc tài hoa, uyên bác này đều được lắng nghe, được chuyển hoá
thành hành động của Chính phủ.
Bộ
trưởng Bộ Công thương Trần Tuấn Anh phát biểu, “Phải khẳng định, nếu để xảy ra
hệ lụy xấu như với dự án thép Cà Ná, kể cả việc xem xét từ chức của Bộ trưởng
Công Thương quá nhỏ bé, không có ý nghĩa đối với những thiệt hại gây ra cho đất
nước, cho người dân”.
Dự
án Hoa Sen – Cà Ná là một dự án thuần tuý sinh lợi của tư nhân. Ở đây là Tập
đoàn Hoa Sen do ông Lê Phước Vũ làm chủ. Ấy vậy mà, Bộ trưởng Bộ Công thương sẵn
sàng lấy sinh mạng chính trị của mình bảo chứng cho dự án này. Bất chấp với tư
cách lãnh đạo cao nhất của Bộ Công thương, ông Trần Tuấn Anh còn có trách nhiệm
tháo gỡ, thúc đẩy hàng trăm nghìn doanh nghiệp khác phát triển thuận lợi.
Quan
trọng hơn, vị trí Bộ trưởng Bộ Công thương mà ông Trần Tuấn Anh đang đảm nhiệm
là do Chính phủ giới thiệu và Quốc hội phê chuẩn. Đây là một trách nhiệm chứ
không phải là sở hữu cá nhân để ông Trần Tuấn Anh có thể mang ra mặc cả.
Ông
Trần Tuấn Anh nói, “Không thể phát triển với hạt muối Cà Ná”. Cá nhân tôi từng
tác nghiệp tại Cà Ná, xin khẳng định với ông Trần Tuấn Anh rằng ông đang ngồi
phòng lạnh để luận dự án. Cà Ná không chỉ có muối mà còn là làng nghề đánh bắt
hải sản truyền thống, trù phú. Đó là khu vực giàu nhất của tỉnh Ninh Thuận với
hai cảng biển và những hãng nước mắm truyền thống, những xưởng đóng ghe tàu lớn.
Chưa kể đến, tiềm năng về du lịch của vùng biển Cà ấn là rất lớn với biển êm và
thoải cát trải dài.
Thêm
vào đó, muốn phát triển công nghiệp nặng cần có đủ tiềm lực về kinh tế, các quy
chuẩn pháp luật về môi trường chặt chẽ, sự minh bạch… bởi ai cũng biết, tác động
vào môi trường là thứ tác động một chiều, đã tác động là không thể phục hồi
nguyên bản. Rõ ràng, hiện tại chúng ta chưa đủ sức để làm công nghiệp nặng.
Càng vội vàng, càng trả giá rất đắt.
Và
ai là người gánh chịu tổn thất đầu tiên cho sự trả giá này, chắc chắn đó là
nhân dân. Chứ không phải là chiếc ghế Bộ trưởng thứ vốn không thuộc sở hữu của
riêng ông, thưa ông!
Ông
không thể đặt cược với nhân dân thứ mà ông không có.
bài viết rất hay
Trả lờiXóa