Tác
giả: Nguyễn Văn Thọ (theo FB Thai Phu Pham)
Cái
Đức của kẻ chí sĩ, quan đại thần xưa nay vốn nằm ở sự ứng xử với việc quốc gia,
đại sự, lớn hơn là sự ứng xử vặt vãnh ở đời thường. Nằm ở Khí phách, ở thái độ,
ở trách nhiệm với quốc gia, quốc thể với đời sống triệu triệu sinh linh (Nguyễn
Văn Thọ)
———————-
Ảnh nhặt trên mạng, nghi là bị cắt ghép !
Tôi
đọc nhiều bài báo của Đại tá nhà báo, nhà văn Như Phong, cũng đọc nhiều bài viết
tản mạn của vài nhà báo, nhà văn viết về anh Đinh La Thăng trên FB.
Tôi
cũng từng hỏi trực tiếp 1 người bạn già từng là lãnh đạo trực tiếp 1 thời của
anh Đinh La Thăng, thì đều thấy các anh chị như Như Phong viết về anh Thăng quả
không sai. Như bạn già tôi nhận xét. ĐLT là 1 người linh hoạt, năng nổ. Một người
đốc chiến khá.
Lại
nhìn nhiều việc của anh Thăng đã làm ở thành phố HCM khi anh là Bí thư quả là
hay, là đúng là cần cho 1 lãnh đạo mới xông vào 1 thành phố đang phát triển bừa
bộn.
Lại
việc một nhà thơ kể chuyện anh về thăm tận quê, biếu gửi 1 nhà thơ khó khăn 2
triệu, cũng là 1 việc tử tế ân tình.
Thi
sĩ Trần Đăng Khoa kể việc Thăng đi nước ngoài khóc khi nghe 1 tin buồn trong nước
nhà, thì thực anh là người tử tế…
Lại
nghe nhiều bè bạn Thăng kể về Thăng thì quả về Bản Chất con người Đinh La Thăng
là con người năng động .
Cái
tip ấy chơi với “hắn” cũng thú vị, đấy là xét về con người đơn thuần. Thời đại
này không nên lí luận: Ông ta giầu lắm, cho 2 triệu 1 nhà thơ, bằng hạt bụi….Tôi
cam đoan rằng, nếu ko có tấm lòng, thì kẻ giầu thường keo bẩn mới giầu, không
có tấm lòng biết chia sẻ nhất là với tụi nhà văn nhà thơ ẩm ương thì 1 xu Thăng
cũng chả cho. Không có tấm lòng thì trước thế lực Trung Hoa, Thăng dâu dám mắng
nhà thầu Trung Hoa công khai. Không có tấm lòng thì Thăng đâu thấy buồn, trăn
trở khi ngồi ở ghế tốt trên phi cơ, còn thầy của Thăng ngồi ờ ghế thấp…Thậm chí
tôi đánh giá ở mức nào đó anh ĐLT hành xử ít nhiều có văn hóa, có cái tình. Cái
tình thời nay quan trọng lắm.
Nhưng
xét ĐLThăng đâu chỉ xét ở mức con người bình thường mà ngợi ca mà bao biện. Ông
ĐLT- với vị trí ủy viên BCT – thì không nên chỉ nhìn về phía Con Người , bởi vì
anh chính là đại thần thời nay. Mà Đức của đại thần khác với Đức con người bình
thường. Đòi hỏi ở Đức tầm cao hơn, khi ảnh hưởng sâu và rộng với đời sống đâu
chỉ vài người quanh anh ta. Ở cương vị quyền hạn cao, trách nhiệm lớn, thì cái
Đức không còn giới hạn bởi nhiều điều thuộc về quan hệ cá nhân người quanh quẩn
với vài hành vi nữa nặng tính cá nhân biểu hiện “tính người”.
Cái
Đức của kẻ chí sĩ, quan đại thần xưa nay vốn nằm ở sự ứng xử với việc quốc gia,
đại sự, với điều lớn hơn là sự ứng sử vặt vãnh ở đời thường. Nằm ở Khí phách, ở
thái độ, ở trách nhiệm với quốc gia, quốc thể với đời sống triệu triệu sinh
linh.
Đấy
xem sử xưa, Chu Văn An dâng sớ tâu vua xin thất trảm bẩy tên quan tham rồi từ
quan thì đấy là Đức lớn. Dân thờ.
Đấy
xem sử nay, gần đây, Nguyễn Khắc Viện dám viết thư cho Tố Hữu, can gián, đề nghị
thi sĩ giữ lấy danh thi nhân mà rút lui khỏi Bộ Chính Trị để giữ lại lòng yêu tố
hữu trong thơ của nhân dân, để khỏi bao nhiêu quyết định sai trái khi TH nắm
quyền lực tiếp tục gây ra lắm sai lầm về quốc sách trong thời cuối của ông TH.
NKV là nhà văn hóa thôi, song có đức lớn, thấy trước cái nạn đất nước khi Đảng
chưa lường hết cái mặt xấu ghê gớm của chủ nghĩa tư bản hoang dã, sẽ xuất hiện ở
VN sau đổi mới. Để tỏ thái độ ông nhịn ăn để chết kể cả khi Đỗ Mười tới thăm. Đấy
là cái chết ta phải nghiêng mình kính trọng người có Đức Lớn.
Đức
lớn là điều cần của con người ta khi nắm giữ các vị trí cao, trách nhiệm lớn bởi
vì chỉ có nó thì Con Người ấy mới thực sự có Đức khi làm lợi cho muôn dân cho
nước; thời nay là cho quốc gia, cho nhân dân và, cả cho sự vững mạnh của Đảng,
giữ lại niềm tin từ khi lập nước mà Đảng đã từng có bao đảng viên, con người
không tiếc thân mình, hy sinh lớn lao cho dân cho nước.
Cho
nên ở vị trí Đại Thần xét Đinh La Thăng thì tất cả những bài báo của Như Phong
hay của bao văn sĩ, nhà báo cũng chỉ là cái điều nhỏ về tư chất con người ông Thăng,
mà chưa tỏ ra rõ ra ở ông ĐLT có cái Đức lớn khi lịch sử của ngành dầu khí của
Bộ giao thông dầy đặc sự thất thoát hàng ngàn ngàn tỉ của nhân dân.
Ở
đây nếu xét về Tài thì Để như thế ĐLT chỉ tài mọn, nên các án quyết to giọng
khi làm bí thư thành phố hay làm bộ trưởng cũng chỉ vặt vãnh với cương vị lớn.
Việc điều khiển 2 cơ quan cực lớn này để thất thoát như thế thì cái tài lớn ở
đâu? Đức lớn có không?
Còn
nếu có ai nói ĐLT cũng làm điều người khác cao hơn, cụ thể là do chỉ đạo của thủ
tướng thì ông ĐLT quả là không có đức lớn. Nói vậy vì thủ tướng thời nay có thể
dốt, quan liêu mà quyết, bè bối mà quyết thì người như ĐLT từng thông thạo mọi
đường, từ kế toán trưởng của ngành Điện HB, đến bao vị trí đã thực hành sao
không biết can gián việc của trên mà thi hành. Tôi đánh giá hai việc:
1
là bản thân sự thất thoát ấy có trách nhiệm thuộc về tài năng trách nhiệm của
ĐLT, hai là ĐLT thiếu cái Đức lớn mà quên cái vị trí ca nhân mình mà học các tiền
nhân làm cái điều tôi mong muốn ở 1 đại thần biết phanh những vấn đề của cấp
trên khi thấy nguy cơ có hại cho dân cho nước và cho Đảng.
Khi
ông ĐLT ở cương vị bí thư TP HCM, tôi từng ủng hộ ông khi ông bám sát các địa
bàn. Note viết ra có bạn FB nhắn tin kể ngàn tội cũ của ông. Với tinh thần của
1 người luôn quan niệm xét người ở từng việc, tôi bảo lưu sự ủng hộ ông Thăng
khi đó, cũng là ủng hộ chủ trương của BCT thay đổi cách quản lí 2 thành phố lớn
với các nhân tố lớn, chứ chưa khi nào tôi đánh giá ông ĐLT ở Đức lớn qua vài chục
bài ca ngợi ĐLT vặt vãnh như gần đây.
Cho
nên tôi ủng hộ quyết định hội nghi trung ương gần đây khi kỉ luật ĐLT và tôi lại
cho là với tổn thất lớn mà trong trách nhiệm của ĐLT gây ra cho đất nước thì kỉ
luật ấy vẫn là sự nương nhẹ. Một đứa trẻ ăn cắp 1 cái bánh mỳ bị xử, một cán bộ
cấp thấp tham ô vớ vẩn, nhận quà chỉ 1 cái đài bị tù cả bao năm cách tất cả chức
vụ như Trần Mai Hạnh còn ĐLT tổn thất cả tỉ đô làm cho hàng triệu kẻ đói nghèo,
không có đức lớn, tài cao sao lại chỉ cảnh cáo?
Ngày
nay nhìn vào các sự việc, con người cụ thể, đánh giá các đại thần tôi thiết
nghĩ đâu chỉ nhìn vào quan hệ bè bạn hay ứng xử không phải cái tài cái Đức đảng
chính phủ nhân dân trao cho mà vị trí của anh ta đòi hỏi phải có mà hoàn thành
nhiệm vụ.
Nay
anh ĐLT đã rời vị trí, tôi rất mong ai đó chơi thân anh ĐL Thăng cho anh đọc
note này, để tôi muốn nói rằng, dù thế nào tip người bình thường như anh Thăng
là tip người thú vị. Tip ấy nếu tôi có cơ duyên gặp, cũng dễ chơi kết bạn, song
ở cái cần và đủ của 1 đại thần, anh Thăng nên vui sống và cần tự biết rằng, cái
sự xảy ra hôm nay là sự may mắn cho anh và cả dân tộc cả cho Đảng nếu như anh
còn chút ít thật sự tấm lòng với Đảng, chứ không phải với cá nhân nào đang giữ
những cương vị nào trong Đảng.
---------------------------------
Nguồn: Từ blog Kim Dung