Hình như khác với mọi
năm, năm nay Thu về có vẻ hơi muộn. Đã
nghe trong không gian Hà Nôi phảng phất chút hương cốm mới. Những làn gió heo
may se lạnh cũng đã thổi về, nhưng sao vẫn thấy vắng bóng các cô thiếu nữ Hà Nội
khoác trên vai chiếc khăn voan mỏng e ấp làm dáng giữa ngày thu và nắng thu vàng thì vẫn rực rỡ
trải dài trên các con phố của Thủ đô, tạo cho ta cảm giác Thu muộn. Trong những ngày " Thu muộn"
này, gặp gỡ vài người bạn thân, cùng nhau trò chuyện, dạo phố, ghé vào quán bên
đường làm một chầu bia, quả là một điều thú vị.
A25 Hotel 19.PĐP |
TS Xuân Hoài,CTHĐKH Viện Vật lý ứng dụng và các bạn QL chí cốt
Nhà báo Vũ Hồng Quang quảng cáo Si rô Nano Bột nghệ-Tiêu đen
Nhà báo có nhiều cuộc hôi ngộ "
bí mật" trong thời gian ở Ha Nôi mà tôi không thể " bật mí" được,
công vụ là như vậy thôi. Nhưng ngọn lửa của tình bạn Lư Quế vẫn luôn thôi thúc.
Những cuộc gặp mặt bạn bè luôn để lại nhiều
dấu ấn. Đáng ghi nhớ là các cuộc hội ngộ tại nhà nguyên kỹ sư thám không Nguyên Hân với món bún chả do phu nhân
bạn mua tại cửa hàng nổi tiêng ở phố Lê
văn Hưu đã từng được TT Hoa Kỳ Obama ghé ăn. Chả thế mà Cụ Tú Riềng cứ luôn mồm
khen ngon. Bữa nhậu tại một quán Nga do cụ Khoa Phi chiêu đãi cũng gây ấn tượng mạnh đối với nhà báo và bạn
bè, tiếc là buổi gặp ấy tôi bận nên đã bỏ lỡ dịp may hiếm có. Nhưng phải nói ấn
tượng sâu đậm với tôi chính là buổi gặp để chia tay nhà báo lên đường hồi phủ.
Vẫn chỉ có " 3 chàng ngự lâm" trong một quán nhỏ ở phố Hàng Bún. Chúng tôi đến đây không phải để ăn
bún mà là thưởng thức món cơm 'Bình dân" của Ha Nôi. Không sơn hào hải vi,
không rượu ngoại đắt tiền chỉ vài món sơ sài dưa muối, thịt kho, rau muống xào
tỏi thêm một bát canh cua, vài quả cà pháo..chỉ có vậy thôi mà sao chúng tôi “xì
xụp” rất ngon miệng và cảm thấy như được ăn một bữa cơm ngon như chưa từng được
ăn vậy! Không biết có phải vì cái không khí " thu muộn " đượm buồn
kia, hay vì men say của cốc bia " Trúc Bạch”? Có lẽ không chỉ thế, chắc chắn
là vì tình bằng hữu ấp ủ từ lâu, chỉ có ở những người bạn đã sống với nhau từ cái thời còn mặc quần thủng
đít mấy chục năm trước bên dòng sông Ly
mà chúng tôi cảm thấy vô cùng ấm cúng. Thế mới biết, những món ăn thuần
Việt giản dị mà bao đời nay người Việt mình vẫn ăn giờ đây hương vị vẫn gần gũi,
sâu đậm . Giữa không gian tĩnh lăng của buổi trưa Ha Nội ngay cuối thu, 3 chúng
tôi đều im lặng. Mỗi người như thả hồn về dĩ vãng theo một cách riêng chẳng ai
giống ai. Thời gian cứ trôi qua trong lặng lẽ, lúc chia tay ra về thay cho lời từ biệt là nhưng ánh mắt nhìn
trìu mến, thân thương.
Chủ nhà (Nguyên Hân) tiếp khách trong khi bà chủ đi mua Bún chả Obama Lê văn Hưu
Thời
gian gõ nhip thu ba
Lợi danh như bóng mây xa, qua
rồi
Chỉ
còn lại mãi người ơi
Thủy
chung, son sắt Tình đời không phai.
Công Lý ngày
14/19 năm 2016
Gặp nhau, trò chuyện, tán róc, bia bọt, tếu táo ...ít ai ngờ trong sâu thẳm tâm hồn Công Lý luôn cháy bỏng một tình yêu mến bạn bè Quê-Lư, trong đó có mình. Đúng như Lê Minh Ngọc nhiều lần đưa ra nhận xét: Trong đời chúng ta đã có rất nhiều bè bạn. Bạn Phổ thông, bạn Đại học, bạn cơ quan, đơn vị v.v...nhưng không bạn nào sâu sắc , không trường nào ấn tượng sâu đậm bằng bạn bè, thày cô, mái trường TNVN-Lư Sơn-Quế Lâm (1953-1957)! Một lần nữa cảm ơn bài viết rất cảm động của Công Lý !
Trả lờiXóaCảm phục tình bạn của các cụ anh ạ!
Trả lờiXóaTrông các Bác K6 khỏe .em mừng .
Trả lờiXóarất tình cảm
Trả lờiXóa