Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

SẮP ĐẾN 8/3 CƯỜI TÍ CHƠI ! ( Dân gian sáng tác nhé )

Để em bảo thằng chồng em cởi nốt cái quần đùi


Mình đến nhà thằng Đạt, là học trò cũ đúng lúc nó vừa tắm xong. Ra khỏi phòng tắm người nó như bốc khói, mình bảo:
- Mày mặc nhanh quần áo ấm vào, trời rét thế này...mặc độc cái quần đùi, cảm thì chết...
Con vợ nó vừa đi làm về thấy thế buột miệng, chẳng chào mình lấy một câu, mà nói xơi xơi vào mặt chồng:
- Đấy bác xem, nói mãi mà thằng cha này nó có nghe đâu. Tắm thì phải mang đầy đủ quần áo vào, đằng này độc một chiếc quần đùi. Chết lại bảo tại số.
Thằng Đạt cười nham nhở: Em tắm để mai đi lễ hội Đền Và cho nó thơm tho sạch sẽ. Mai bác cho em đi cùng, chụp em mấy bức ảnh làm kỉ niệm nhé. Đạt nhìn vợ định mở mồm nói gì đó nhưng vợ nó hét tướng lên:
- Pha chè thì để đấy tôi pha. Mặc quần áo vào cho tôi nhờ...người chẳng ra người...kinh quá đi mất.
- Này, be bé cái mồm thôi. Tôi chưa mặc vội để bác Quốc Toản chứng giám vợ em nó nuôi em như thế đấy.
- Vợ nó nhìn tôi rồi nhìn chồng: Xin lỗi bác, em bảo thằng chồng em cởi nốt cái quần đùi ra để cho bác biết có đáng để nuôi không.
- Hề hề...tao xin thua vợ chồng mày, cứ như trò hề ấy. Đạt, mày mặc quần áo vào, rét như cắt thịt thế này...toi mạng như chơi ấy...
- Hề hề...thỉnh thoảng vợ chồng em vẫn thế. Nói nhau như chém chả nhưng vui ra phết bác ạ...
- Hề hề...nhưng vợ mày bảo...nếu cởi quần đùi thì mày...không đáng nuôi?
- Hề hề...vợ em nói đùa bác thôi...gầy là thầy...mà bác. Em á...80 năm vẫn chạy tốt...
- Vợ Đạt nghe thấy thế tủm tỉm: Chỉ được cái ăn tục nói phét...làm mà cứ như ngoáy lọ mỡ...chua cả người...
Tao đưa chuyện chúng mày lên Fây búc, buồn cười quá...
Đạt cười ngất: Vô tư đi bác...chuyện đời mà!
.
Thượng tướng

Mấy hôm nay đi đâu người ta cũng nghe hai từ "thượng tướng"! Ngồi quán bia, quán nước "...thượng tướng", vào quán phở, quán trà "...thượng tướng", về đầu xóm cũng nghe mấy bác xe ôm "thượng tướng".
Chợt nhớ chuyện hàng xóm mấy chục năm trước. Anh con trai lấy vợ được một tuần thì có lệnh nhập ngũ. Nhờ rèn luyện tích cực, chỉ tháng sau anh được thưởng ba ngày phép về thăm nhà.
Khỏi nói niềm vui dâng trào thế nào. Bà mẹ làm thịt gà đãi con, mời cả láng giềng sang uống rượu. Do vội vàng bà chưa kịp hỏi con điều gì về quân ngũ. Đêm xuống, đôi vợ chồng trẻ nằm buồng riêng, gian bên cạnh, cách giường bà cái phên nứa đan dày. Đôi trẻ khúc khích làm bà vui đến không ngủ được.
Sáng hôm sau, bà hỏi con trai:
- Con trai U (mẹ) được thăng cấp gì rồi?
- Cấp gì đâu! Con vẫn là Binh nhì mà!
- Anh nói dối U nhé! U biết cả rồi!
- Ơ! U biết gì ạ?
- Đêm qua, U nghe vợ chồng anh trò chuyện cả đêm. Vợ anh nói, U nghe rõ mồn một!
- Nhà con nói gì ạ?
- Vừa mới vào mà đã THƯỢNG TƯỚNG rồi !


 Cô em kết nghĩa

 Chiều về, chưa có lương nên chán đời không thèm nấu cơm, mở máy chém fb thì vợ về. Sau đây là cuộc đối thoại ngắn giữa mình và vợ:
- Anh ơi, cơm nước gì chưa anh?
- Cơm cháo gì. Từ hôm nay không làm ô sin nữa. Tôi đang thực hiện một việc mang tầm vĩ mô, chiến lược.
- Việc gì mà ghê gớm thế?
- Tôi đang học tập tấm gương bác Truyền.
- Ôi dào, người ta ông nọ bà kia, mình học tập sao nổi. Thôi chiều về cứ nấu cơm cho em.
- Hừm, mẹ mày thì biết cái gì. Tôi đang lên mạng kiếm "cô em kết nghĩa" giống ông ấy để người ta xây cho cái biệt thự. Biệt thự so với cái nhà mái tôn dột lên dột xuống của nhà mình, mẹ mày chả không sướng à?
- Đâu, cho em xem.
Mình cho mẹ đĩ nhà mình xem cái ảnh minh họa này và nói cho thị biết là cái biệt thự này do "cô em kết nghĩa" của ông ấy xây cho đấy. Xem xong, vợ mình vào nằm úp mặt xuống gối, ngất hơn 10'. Mình chả biết thị ngất vì cái gì.

5 nhận xét:

  1. Chuyện thật như bịa, chuyện bịa như thật.(xin được góp vui (buồn) cùng Cala.)

    MỐI TÌNH TẬP KẾT.

    P ra tập kết miền Bắc, được nhà nước cho đi học ĐH ở Nga.
    Khi tốt nghiệp về P chỉ mua được cái RADIO kèm máy quay đĩa RIGONDA..
    P là dân nam bộ chính gốc, nên cách sống cởi mở thoải mái và có chút galang lãng mạn.
    P không gia đình nên được cơ quan bố trí ở tập thể cùng một số anh em miền Bắc.
    Một hôm,P ra hiệu sách và mua được đĩa hát bài DU ÂM.
    Quá thích và say mê ca từ của bài hát.
    Ngày thường, sau khi đi làm về và cả ngày thứ 7, CN , P cứ mở bài này liên tục.
    (MỜI CÁC CỤ TRA GOOGL để biêt bài nay).
    Mấy người cùng ở tập thể rất khó chịu, ví vậy, một ôm, nhân P đi vắng, mấy người hàng xóm sang phòng của P lấy viên gạch đập vào cái đĩa hát. Đĩa hát bị nứt một vệt dài, nhưng P không phát hiện ra.
    Một ngày kia, P mới làm quen với một cô gái Bắc tên H, quê Hưng Yên. P mời H về nhà (tập thể).
    P bật đĩa hát và để cô ngồi trong phòng,còn P thì xuống bếp lúi húi nấu món gì để đãi cô.
    Một mình cô ngồi lắng tai nghe nhạc:
    "..Đêm qua mơ dáng em đang ôm...
    Không gian trầm lắng..........trằn vờn làn gió..
    Yêu ai anh nắm ..Cục cạc đầy vơi đôi mắt xa xôi..
    ....Anh yêu .."cục cạc..".. êm như lời nguyền đẹp bao ước mơ..
    (đĩa hat cứ quay một vòng thì kim cần quay nhảy qua đường nứt của đĩa hát bằng than, lại phát ra tiếng ..CỤC CẠC, CỤC CẶC Cô gái tức mình, nghĩ rằng anh này khinh mình và chơi xó mình. Cô tự ái, đứng dậy ra về. Từ ngày đó cô gái không quay trở lại.
    Qua mấy ngày sau,P mới biết rằng các người hàng xóm phá mình. Mối tình được CHẤM HẾT.
    Sau ngày Giải phóng, P về SG và mất do ung thú (chưa vợ). H đã lấy chồng và mãi về sau mới biết thực hư câu chuyện buồn của P.

    Trả lờiXóa
  2. Chuyện thật của các cụ mà hài quá. Cuộc sống là một tấn hài kịch có lẽ.

    Trả lờiXóa
  3. 5 hào hơn 1 đông : Có anh nông dân bỏ làng đi làm xa, được mấy tháng anh ta nhớ vợ và thèm cái chuyện ấy nữa nên bỏ việc về lang, về với vơ. Cô vợ thấy chồng về thì mừng quá ben thịt gà đãi chông, đên bữa ăn cô ta vồi chạy ra quán mua 5 hao rượu đưng vào chai đem về cho chồng, thấy chông uống hết cô ta chắc mẩm đêm đó sẽ được toại nguyện. Quả nhiên đêm đó chang ta "mần" khá hăng, cô vợ khoái chí lắm. Hôm sau cô vợ nghĩ có lẽ nên mua thêm rươu cho anh chông uống thì sẽ con sương hơn nữa, nghĩ sao lam vậy, bữa cơm chiều cô lai đi mua rượu và mua hẳn 10 đong đựng vào chai to. Anh chông vốn mê Tửu, thấy vậy uông hết luôn cả chai. Đêm đó anh ta say mèm, cô vợ hý hửng lay anh ta dậy tính chuyện "mần" nữa ai ngờ anh chang không nhúc nhích được nữa. Lúc này cô vợ mới buồn bã thốt lên " hóa ra 1 đồng không bằng 5 hào" . Chuyện này Lý tôi đã kể bằng tiếng anh trong một buổi kiểm tra tiêng anh khi tôi đi học một lớp ngoại ngư anh văn tai Sigapore trong một tháng năm 2002, Thay giáo vỗ tay khen hay.

    Trả lờiXóa
  4. Đọc truyện cuối, em cũng không hiểu THỊ ấy vì sao ngất. Anh Cala giải thích cho em với! Hi,

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em ơi, đến người kể lại câu chuyện này còn không biết cô vợ ấy ngất 10' vì lý do gì thì anh em mình biết làm sao được !

      Xóa