Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

VƯỜN THƠ NGÀY ẤY ( Cảo thơm lần giở)

Thơ Thạch Quân,Trung Hải và lời bình

( Entry này được trình Làng từ 28/09/2009 )
Xao xuyến và Bâng khuâng
( Chùm thơ nhỏ của 2 nhà thơ Làng ta )

BĐH- Cuối Tháng Tám, đã vào thu mà trời Hà Nội vẫn chưa cảm nhận được khúc giao mùa , có lẽ vì thế mà chàng lãng tử Thạch Quân đã biến thành cánh én bay lên thành phố Sương mù để hưởng chút mộng mơ của một Đà Lạt dịu mát . Cảnh ấy, người đây, không ra Thơ mới là chuyện lạ. Vì thế Trung Hải , với con mắt của một "nguyên Thám tử " đã chia sẻ với bạn thơ Thạch Quân khi đọc bài thơ  :
 
ĐÀ LẠT Hoàng hôn
(Thạch Quân)
Em có lên Đà lạt không em ?
Mimosa toả ngát hương đêm ,
Thông vẫn vi vu đùa trong gió,
Mưa vẫn rơi rơi ướt vai mềm.

Em có lên Đà Lạt cùng anh?
Ngắm Xuân hương hồ nước long lanh
Thăm Cam ly thác mờ sương khói,
Dạo bến Tuyền Lâm lạnh không em?

Mưa vẫn rơi trên đồi mộng mơ,
Thung lũng tình yêu chiều tím mờ,
Đồi thông hai mộ em có tới,
Để khóc người xưa, phút ngẩn ngơ ?

Ta đi trong nỗi buồn mênh mang,
Tiếng ai ru bên hồ thở than
Giáo đường soi bóng trong im lặng.
Tiếng kinh cầu vọng mãi chưa tan.

Vẫn biết Ta nay tóc bạc rồi,
Thả hồn theo gió áng mây trôi,
Gần nhau, xa nhau đâu mấy nỗi,
Thôi nhé ta về, Đà Lạt ơi!


Đọc xong Đà Lạt hoàng hôn, Trung Hải viết :
"Thạch Quân có “thông tin nôi bộ” cho tôi rất sớm về chuyến đi lên xứ Hoa đào- ĐàLạt .
Tôi chúc bạn có chuyến đi thật lý thú và hy vọng khi về sẽ được nghe kể chuyện và được đọc thơ nữa. Đúng như vậy. Tuy chưa gặp nhưng xem qua blog của bạn cũng cảm nhận được phần nào. Tôi mạn phép cop phần thơ của “Đà Lạt hoàng hôn” để thưởng thức và góp thêm những vần thơ để giao lưu và chia sẻ. Qua "Đà Lạt hoàng hôn" tôi cảm nhận được những rung động ngày một sâu sắc, mãnh liệt và tươi trẻ hơn ở một người bạn vốn đã đa cảm và tinh tế. Khi xa Đà Lạt và cũng như khi xa, chia tay với nhiều địa danh khác nữa "nếu còn một chút gì để nhớ, để quên" (Lời trong một bài hát của P.Duy) thì có lẽ không chỉ đơn thuần là cảnh mà lại chính là "cảm xúc" ... mà ĐL và những nơi ấy mang lại .Nó làm ta xao xuyến và bâng khuâng . Đúng không Thạch Quân?
Thế rồi chàng lãng tử họ Trần lại tặng lại bài thơ cũng lãng mạn không kém :

AI LÊN ĐÀ LẠT
(Tặng Thạch Quân)
Trung Hả i
Ai lên Đà Lạt cùng ai?
Tuổi già xanh (1) lại thấy đời nở hoa
Tình yêu không tuổi, không già
cứ xanh tươi mãi như là Chồi non.
Đà Lạt thành phố trong sương
xa rồi lại thấy vấn vương mong chờ.
Nhớ hồ Than Thở sương mờ
Muốn làm Thung lũng đợi chờ Tình yêu.


( Trung Hải - Hà nội mùa thu 2009)
---------------------------
(1) Lời của Thạch Quân

Cả 2 bài thơ của Thạch Quân và Trung Hải người đọc chẳng cần tinh ý cũng nhận thấy thấp thoáng đâu đó bóng dáng "người đẹp". Dù là ngày nay hay ngày xưa, dù trong mộng hay trong thực tại , thì vẫn là những tình cảm trong trẻo, tươi mới của những tâm hồn chưa chịu để già . Nhân đấy Trung Hải cho công bố tiếp bài thơ anh làm từ những năm 70 của Thế kỷ trước, khi thi sĩ mới đang là chàng sinh viên Việt Nam điển trai ở Rumani được khá nhiều cô gái vùng Ban-căng này chú ý ...


TẠM BIỆT PÔSAĐA (1)
(Tặng bạn Tiến Thành, Duy Tân…đã ở Pôsađa)

Tôi đã đến Pôsađa ngày ấy
Rừng bạch dương lá đã nhuộm vàng
Lâu đài nhỏ nằm trên sườn núi (2)
Như nàng tiên đang ngủ mơ màng.

Tôi đã đến Pôsađa chiều ấy
Một chiều thu nắng đã nhạt vàng
Heo may về nao nao nỗi nhớ
Hà nội mùa này biết có lạnh không?

Tôi ở Pôsada cả một mùa đông
Nhìn tuyết trắng phủ đầy rừng tùng bách
những chú sóc con vui tươi nhảy nhót
và nghe chim rừng lảnh lót hót vui.

Tạm biệt nhé! Pôsađa ơi.
Mùa thu mơ nở trắng núi đồi
và em gái Rumani xinh đẹp
vừa mới quen nhau đã xa rồi.

Có gì xao xuyến ở trong tôi?
như thuyền xa bến để ra khơi.
Trời xanh, biển rộng mênh mông thế...
Hẹn đến bao giờ Pôsađa ơi!

( Trung Hải - 1972)
-------------------------------
(1) Pôsađa thành phố trên vùng núi đẹp nổi tiếng ở Rumani nơi năm1992 tôi tâp trung học tiếng Ru .. (2) Bạn dành cho chúng tôi ăn ,ở và học tiếng Ru trong 1 Lâu đài (Castel Pôsađa) rât đẹp.

Lời bình của nữ sĩ Ngọc Trâm
Sau khi đọc thơ hai bạn tôi chợt muốn gửi mỗi nhà thơ mấy câu.

Thơ Thạch Quân Đà Lạt buồn
Buồn vì nỗi nhớ quyện nỗi thương
Buồn vì tóc trắng thời gian trắng
Chất chứa lòng anh bao vấn vương.


Trung Hải Pôsađa mơ màng
Chiều thu mê mẩn lá dương vàng
Mơ về Hà Nội màu áo tím
Hẹn Pôsađa anh lại sang!

Thơ Thạch Quân làm 2009, tình cảm lắng đọng và sâu sắc. 
Nhiều người không tin câu "Chẳng lên Đà Lạt cùng ai" của bạn đâu!
Thơ Trung Hải làm năm 1972, mơ nhiều và hẹn cũng nhiều. Tất nhiên rồi!
Mong được đọc nhiều thơ hay của các bạn!

Calathau tặng tác giả "Đà Lạt hoàng hôn"


Ai lên xứ mộng mơ chẳng một lần đắm đuối
Tóc buông dài thác trắng mây lang thang
Áo em nhuộm xanh cả đồi cả núi
Bóng người đi pha bụi phấn thông vàng

Ta cũng lang thang như mây thôi
Suốt một đời làm thông reo cũng mỏi
Em là em tôi vẫn là tôi
Đi bên nhau lặng im để thơ nói ....

Và hoàng hôn buông nhẹ dưới chân đồi  .

10 nhận xét:

  1. Thơ của các cụ hay lắm, đọc lúc nào cũng thấy xao xuyến. Nhất định phải in một cuốn sách nữa để cất giữ tất cả thơ của các cụ vào đấy!
    Cuốn sách đó mở rộng đủ mọi đề tài sẽ rất phong phú.

    Trả lờiXóa
  2. Những bài thơ hay quá, tuy trước kia đã đọc rồi nay đọc lại vẫn cứ tưởng thơ của các nhà thơ chuyên nghiệp.

    Trả lờiXóa
  3. [img]http://gsmart.vn/cms/images/stories/tintuc-sukien/thiep.jpgCHÚC MỪNG CỤ NHÀ BÁO LÃO THÀNH NHÂN NGÀY BÁO CHÍ BÁO CHÍ CMVN!

    Trả lờiXóa
  4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  5. Thơ của các anh hay lắm đấy, tôi gọi bằng ANH vì trong thơ không thấy CỤ mà chỉ thấy các anh hồi trẻ mộng mơ, lãng mạn. Tôi đi Đà Lạt nhiều lần lắm, cũng thăm nhiều nơi đẹp, nhưng chẳng nghĩ được câu thơ nào. Chúc các anh-các cụ có nhiều những bài thơ hay.

    Trả lờiXóa
  6. Thơ của các anh hay lắm là hay, tôi gọi bằng ANH vì trong thơ không thấy CỤ. Tôi đi Đà Lạt nhiều lần mà chẳng kiếm được câu thơ nào, còn các anh đi ít mà sao thơ hay thế?. Chúc các anh-các cụ có nhiều bài thơ hay ở mọi lúc, mọi nơi.

    Trả lờiXóa
  7. [img]http://gsmart.vn/cms/images/stories/tintuc-sukien/thiep.jpg[/img]
    CHÚC MỪNG CỤ NHÀ BÁO LÃO THÀNH NHÂN NGÀY BÁO CHÍ CMVN!

    Trả lờiXóa
  8. Đà Lạt sương mờ, Đà Lạt mưa,
    Con dốc dẫn về ngôi nhà xưa.
    Hoàng hôn se lạnh thèm hơi ấm,
    Tóc đã bạc rồi, thơ vẫn chưa !

    Hơn bảy mươi năm mỗi lần về,
    Vẫn nghe thông réo giữa bốn bề,
    Vẫn thấy thác đổ tung bọt trắng,
    Vẫn nhớ cái ngày rời sơn khê !

    Trả lờiXóa
  9. Trang thơ liên kết thật là hay
    Lãng mạn và mê say
    Thấp thoáng gần xa trời mây,
    Lời bình cũ và lời bình nay
    Buồn vui nào đây ?

    Trả lờiXóa
  10. Đã mấy năm rồi Đà Lạt ơi
    Chia ta trong nỗi buồn chơi vơi
    Nhớ cảnh nhớ người trong cõi mộng
    Đời người gió thoảng, ánh mây trôi!

    Cám ơn Calathau đã cho mình cơ may trơ lại với "Đà Lạt hoàng hôn ". Chùm thơ cua Quang Trung và Trung Hải ,hai người bạn chí cốt chí tình và cả lời bình của Ngọc Trâm thực sự làm rung động trái tim đã già nua và mỏi mệt này.

    Trả lờiXóa