Thứ Tư, 25 tháng 3, 2015

Bất ngờ đọc bài báo ca ngợi ông Nông Đức Mạnh 14 năm trước .


Mấy ngày nay cả thế giới tiếc thương một nhân vật kiệt xuất của Châu Á là cựu Thủ tướng Lý Quang Diệu vừa qua đời . Mõ bất ngờ nhặt được trên mạng bài viết cách đây 14 năm được đăng trên tờ Thời báo kinh tế Sài Gòn (TBKTSG ) số ra ngày 28/4/2001 ). Bài báo không ghi tên tác giả này đương nhiên là mang nội dung ngợi ca đồng chí Nông Đức Mạnh cựu CT Quốc Hội, cựu TBT Đảng CSVN . 14 năm rồi, giờ đọc lại thấy là lạ ...Chả nhẽ ...Thôi, để các cụ chỉ giáo. Mõ óc ngắn toàn nghĩ ngắn !
Từ người gánh củi trở thành Tổng Bí thư
   (Theo TBKT SG, 28/4/2001)

Một lần, trong cương vị Chủ tịch Quốc hội, ông Nông Đức Mạnh xuống xã Trà Bui, huyện Trà Mi (Quảng Nam – Đà Nẵng). Nhân dân đến gặp rất đông và hỏi xin… một cái ti vi. Trưa hôm ấy, ông không ngủ, đi đi lại lại trong phòng, trăn trở: “Mình là Chủ tịch Quốc hội, không thể quyết định cái cụ thể, nhưng không lẽ ước muốn đơn giản của bà con như thế mà không thực hiện được sao?”.
“Nhân tố Nông Đức Mạnh” đã được ông Vũ Ngọc Linh, nguyên Uỷ viên TƯ Đảng, phát hiện năm 1976. Điều này đã khiến ông Linh, dù nhiều năm không xuống Hà Nội, vẫn không hề bất ngờ về việc ông Mạnh được bầu làm Tổng Bí thư.
Một tấm gương mẫu mực

Thỉnh thoảng, ông Nông Đức Mạnh lại trở về quê hương Bắc Cạn, nơi từng có một bà chủ quán, nay đã mất, nhưng ông không thể nào quên. Ở Bắc Cạn, ai ai cũng có thể tự kiếm củi lấy, nhưng bà chủ quán đó đã mua củi giúp ông, nhờ đó ông có thể học hành.
Có lẽ, nhờ một tuổi thơ bươn chải như vậy mà theo nhận xét của ông Vũ Mão, Chủ nhiệm văn phòng Quốc hội: “Lòng nhân hậu toát ra từ gương mặt anh Mạnh”. Chủ tịch Quốc hội trăn trở rất nhiều về những khó khăn của dân vùng sâu: “Giúp bà con nâng cao dân trí không phải chỉ bằng cách miễn thi cử cho họ 1-2 điểm, mà phải làm sao tạo điều kiện để họ tự vươn lên”. Ông nhắc lại hồi đi học ở Leningrad, một lần khi bài kiểm tra chỉ đạt điểm 4 (thay vì điểm 5), ông thầy giáo người Nga đã nặng lời với ông và yêu cầu về học lại. Lần sau, ông Mạnh thi được 5 điểm, thầy giáo nói: “Đây mới thực sự là anh!”.
Những người gần gũi với ông kể, ông luôn tìm cách giúp đỡ những người dân mà ông gặp, có khi kín đáo cho họ một ít tiền. Nhưng điều mà Chủ tịch Quốc hội tập trung tâm sức nhất để làm là giảm oan ức cho người dân. Tiến sĩ Phùng Huy Quách, Thư ký Kinh tế của Chủ tịch Nông Đức Mạnh cho biết: “Ông rất quan tâm đến các vấn đề kinh tế, trong ông luôn nung nấu một điều gì đó”. Ông thường nhắc nhở những người giúp việc bằng một kinh nghiệm mà ông gọi là “sai lầm” của chính ông: “Khi làm Trưởng ty Lâm nghiệp Bắc Thái, tôi đã để cho một lâm trường phá một khu rừng nứa để trồng bồ đề. Cứ nghĩ theo lý thuyết, rừng đại trà công nghiệp sẽ cho năng suất cao hơn, nhưng kết quả không như vậy. Việc này làm tôi ân hận mãi”.
Ông Vũ Ngọc Linh kể: “Chỉ sau hai khoá Đại hội Đảng, anh ấy trưởng thành từ một cán bộ cấp phòng lên Bí thư tỉnh uỷ, Uỷ viên dự khuyết TƯ. Nhưng thú thực, khi bàn giao chức Bí thư, tôi chưa nghĩ anh ấy sẽ đi xa như vậy. Chín năm trước, khi anh Mạnh làm Chủ tịch Quốc hội, cũng có nhiều người băn khoăn. TƯ đã phải bàn lại hai lần. Lúc ấy anh còn quá trẻ so với các đồng chí khác. Tôi đã cẩn thận theo dõi cách anh điều khiển Quốc hội khoá IX, thấy anh tiến lên rất nhanh. Sau Đại hội VIII, tôi tiếp tục theo dõi và bắt đầu nghĩ rằng, anh ấy rất có thể sẽ trở thành Tổng bí thư”.
------------------------
Nguồn :Tại đây

9 nhận xét:

  1. Tôi chỉ nghĩ "ngắn" thế này: Chức quyền và tiền làm cho con người biến chất, nếu không đủ bản lĩnh phải không cụ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi nghĩ hơi khác cụ : làm gì có CHẤT để mà BIỂN hả cụ !

      Xóa
  2. Em đọc bài này lại thấy nhận xét của ông LQD: "...Các nhà lãnh đạo lão thành cách mạng này [Old Guard leaders] đang khiến Việt Nam trì trệ...." là đúng nhưng hình như...chưa đủ!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông Mạnh không thể xếp vào hàng ngũ Lão thành CM được em nhỉ ?

      Xóa
    2. Thì tôi nghĩ ông ấy phải có tí chất gì thì mới lên được đến đấy chứ.

      Xóa
  3. Khen : Ông " trăn trở rất nhiều", ông " Luôn nung nấu một cái gì đó". Ông " Luôn giúp đỡ những người dân mà ông gặp ". Buồn cười nhất là ông Mão xem tướng ông Mạnh " Lòng nhân hậu toát ra từ gương mặt anh Mạnh !" Giời ạ ! Nịnh nhau thế này thì - nếu có nhân cách cả 2 đều phải xấu hổ mới phải ! Mõ nghĩ ngắn : Bài này baó chơi xỏ ông Mạnh .Lên đến TBT Đảng mà thành tich như lão hàng xóm được tổ dân phố khen " người tốt việc tốt" ! Có chấp nhận được không? Thời đại IT chẳng vào sinh ra tử đánh đấm ai mà 1 ông TBT Đảng CS đi lên từ anh gánh củi thì có chết người ta không !!! Chán mớ đời ! Báo nó lừa đó cụ Mạnh ơi !

    Trả lờiXóa
  4. Tôi đ/ý với bạn LTHoàn; nhưng không phải chỉ liên quan với ông cựu TBT mà cả với các nhân vật khác trong bài báo này. Xin thêm: cái văn hóa " phù thịnh "của người Việt mình ghê thật ! Lại thêm: bài này có quá nhiều tình tiết hư cấu, nói trắng ra là bịa.

    Trả lờiXóa
  5. Xin các bạn đừng bàn về tài đức của các lãnh tụ chúng ta nữa .Nếu ta đã thấy 1 L Q D -một ngôi sao sáng thực sự thì các lãnh tụ của chúng ta chỉ là các ngọn đèn dầu tù mù .Người ta tìm mọi cách để khơi sáng nhưng chỉ làm cho các nhọn đèn đó chóng tắt .

    Trả lờiXóa
  6. Cụ Trác ạ, có phù thịnh thì mới ngoi lên được cái chức "chánh văn phòng" quốc hội chứ! Tôi vừa mới đọc một bài của Tuấn Khanh , nhạc sỹ thứ thiệt chứ không phải thứ nhạc sỹ nghiệp dư tự phong đâu. Tuấn Khanh viết: "Thời đại nào cũng vậy, vẫn luôn có những kẻ xông lên để giới thiệu mình. Và dù là Chiến binh hay Hồng vệ binh hay Dư luận viên, đó cũng chỉ là đích đến của tên gọi chung của loài chọn làm nô lệ...Thậm chí nếu cho một cơ hội, họ có thể lau dọn tất cả tội ác của kẻ xâm lược bằng lưỡi của mình."

    Trả lờiXóa