Những hình ảnh quen thuộc của Hà Nội như ngõ nhỏ, phố cổ, cây bàng, quán nước... đều hiện ra vô cùng chân thực và đẹp đẽ trong bộ tranh này.
Chắc hẳn bạn sẽ cho rằng đây là ảnh chụp Hà Nội, chứ không phải tranh vẽ bởi sự chân thật và tuyệt đẹp của nó.
Tác
giả của bộ tranh này là họa sĩ Phạm Bình Chương (1973). Anh là cái tên
tiêu biểu của nhóm nghệ sỹ có tên gọi Nhóm hiện thực – chuyên theo
trường phái hiện thực. Họa sĩ Phạm Bình Chương tốt nghiệp khoa hội họa
Trường ĐH Mỹ Thuật năm 1995. Hiện anh đang là giảng viên của trường. Anh
từng nhận được rất nhiều giải thưởng của Hội Mỹ Thuật Việt Nam trong
các năm 1997-1999.
Một buổi sớm Hà Nội sau cơn mưa.
Dù
từng vẽ qua rất nhiều chủ đề, nhưng Hà Nội phố luôn là chủ đề bất tận
và tâm huyết nhất của anh. Có thể nói, Phạm Bình Chương chính là chàng
thi sĩ của Hà Nội trong mảng hội họa. Dù sử dụng lối vẽ thực, nhưng
tranh của Phạm Bình Chương vẫn rất thơ và bay bổng, vẽ Hà Nội hiện đại
nhưng vẫn yên bình, phảng phất nét cổ kính. Không ép uổng theo một lối
Hà Nội phải cổ, hay Hà Nội phải thế này, thế kia. Hà Nội trong tranh của
Chương đúng như Hà Nội hiện đại mà chúng ta vẫn yêu thương, nhung nhớ.
Gầm cầu Long Biên thanh bình mà nhọc nhằn.
Một góc rất lạ trong tranh của Phạm Bình Chương.
Một cảnh thường thấy trên hè phố Hà Nội.
Những gánh hàng rong.
Nắng trong tranh của Phạm Bình Chương rất tài tình và vô cùng chân thật.
Một cửa hàng cho thuê sách ở phố Thi Sách.
Xe đạp luôn xuất hiện trong cuộc sống của người Hà Nội.
Khung cảnh thường thấy của mùa thu Hà Nội.
Bên trong những ngõ nhỏ của Hà Nội.
Chụp ảnh các nguyên mẫu trên đã là không dễ thu hết các chi tiết thế mà VẼ thì phải nói cực kỳ tinh tế ! Bàn tay và cặp mắt siêu chính xác với các nét vẽ và màu sắc. Tuyệt vời !
Trả lờiXóaĐúng là không thể tin nổi, những bứ tranh giống như những bức ảnh mầu .
Trả lờiXóaCụ Fio ơi!, tôi cứ mong có lúc nào đó bất chợt được ngắm một "HN yên bình" như trong những bức vẽ này.Nhưng than ôi, cứ mỗi lần phải sang nội thành, tôi lại chỉ thấy toàn xe và người nghìn nghịt, hối hả, hùng hục, hung hăng lao về phía trước..chả kiếm đâu ra những mảnh nhỏ HN xưa như trong tranh đâu cụ ạ. Cảm thấy như mất đi cái gì đó rất quí của một Thủ đô xưa lịch thiệp, văn minh.Tôi hoài cổ và trở thành quê mùa rồi chăng?
Trả lờiXóaNhững mảng tường nham nhở , mầu sắc nhem nhuốc vậy mà vào tranh tự nhiên thành những mảng mầu rất "hội họa" ! Mấy chiếc ghế nhựa cũ kỷ đủ mầu tịnh không bóng người mà cũng gợi lên điều gì đó rất "phố cổ HN " ...Mình dốt hội họa, chỉ cảm nhận những bức tranh này rất có hồn ...
Trả lờiXóaChắc anh Cala đang nhớ Hà nội thật rồi! Mà em cũng nhớ...Hà nội xưa!
Trả lờiXóaĐúng rồi ! Cứ vào độ Thu sang ...( Mà chỉ nghe qua đài, báo chứ SG đâu có cảm nhận đươc), là Mõ lại nhớ HN...Không phải cái HN nhà chọc trời. phố phường mặc kẹt xe cộ và người ngơm như bây giờ ! Đấy, cái HN như trong những bức tranh tuyệt vời này. Nó lặng lẽ, tinh khôi .Lam lũ đấy nhưng không bụi bặm nhem nhuốc ! Lạ thuật !
Xóatuyệt vời!
Trả lờiXóahạt điều mật ong