Cục Lãnh sự Bộ Ngoại giao Việt Nam hôm qua dẫn thông tin
từ Đại sứ quán Việt Nam tại Hàn Quốc thông báo phía Hàn Quốc đã cứu được
một bé gái gốc Việt trong vụ chìm phà Sewol. Bé gái 5 tuổi tên Kwon
Ji-yeon, là người trẻ nhất trong số 174 hành khách được cứu sống trong
vụ chìm phà Sewol.
Bé Kwon Ji-yeon, con chị Phan Ngọc Thanh (Han Yun
Ji)
Bé Ji-yeon là con một gia đình 4 người, có cha là người
Hàn Quốc và mẹ là người Việt Nam tên Phan Ngọc Thanh sống tại Seoul. Chị
Thanh quê ở Cà Mau, sinh ngày 28.2.1985 và nhập quốc tịch Hàn Quốc ngày
10.7.2013 với tên là Han Yun-ji, có 2 con: con trai Kwon Hyuk-kyu (6
tuổi) và con gái Kwon Ji-yeon. Tất cả những thành viên còn lại trong gia
đình hiện nằm trong số hành khách mất tích. Chị Thanh có bố tên là Phan
Văn Chay, hiện sống tại Việt Nam. Đại sứ quán Việt Nam tại Seoul dẫn
lời nhà chức trách Hàn Quốc cho biết gia đình chị Thanh đã đến sân bay
Incheon vào tối qua và có mặt tại hiện trường tai nạn vào sáng sớm 20.4.
Đại sứ quán đã cử cán bộ có mặt tại hiện trường từ 18.4.2014 để theo
sát tình hình, hỗ trợ gia đình và phối hợp với phía Hàn Quốc xử lý vụ
việc.
Tờ The Korea Herald dẫn lời một số người sống
sót kể lại một cậu bé 6 tuổi đã nhường áo phao cho Ji-yeon rồi cố chạy
đi tìm cha mẹ trong lúc phà đang chìm. Trong khi đó, tờ Korea Joongang
Daily cho biết bé kể lại với nhân viên y tế rằng người mẹ và anh trai đã
nhường áo phao rồi chuyển bé sang xuồng cứu sinh. Sau khi được cứu,
hình ảnh của bé đã lan truyền nhanh chóng trên mạng, nhờ đó bà nội và
người cô của bé đã đến bệnh viện nhận cháu. Bé Ji-yeon hiện được người
cô chăm sóc ở bệnh viện ở Hàn Quốc, theo tờ The Korea Times. Một số y tá
cho hay bé không bị thương nhưng có dấu hiệu chấn thương tâm lý.
Ngày
chìm phà chính là ngày gia đình bé chuyển nhà từ Incheon đến sống ở Jeju
sau khi ba của bé quyết định từ bỏ cuộc sống thành thị để trở thành
nông dân trồng quýt.
Minh Trung
------------------------------------------------
Nguồn : Thanhnien Online
Mình cũng thực sự xúc động về câu chuyện bé gái Kwon 5 tuổi được cứu sông là con một phụ nữ VN, cám ơn Trung đã vào bloc đọc bài viết của mình, mình cũng chia sẻ những cảm xúc đau buồn về vụ phà chìm ở Hàn Quốc, làm sao để không bao giờ còn lặp lại những thảm họa như thế nữa.
Trả lờiXóaNghe con bé kể " Anh cháu nhường áo phao cho cháu, mẹ cháu mặc áo cho cháu rồi đẩy cháu lên ..." mình cay cả mắt ! Nhớ Khái Hưng ngày trước có truyện gắn " Anh phải sống", kể chuyện 2 vợ chồng nhà nghèo kia mùa nước lũ là lao ra sông vớt củi về bán lấy tiền nuôi 3 con nhỏ. Năm ấy lũ về to lắm, 2 vợ chồng cố chèo thuyền ra giữa dòng sông .Họ vớt những cành củi lên thuyền, nhưng mưa ập xuống và nước thương du đổ về. Thuyền lật theo dòng sông Cái trôi mất hút. Vợ bám vào vai chồng cùng bơi vào bờ. Thấy chồng đã mệt, chị vợ mấy lần đòi buông tay . Chồng nhất định " chết cùng chết" . Thế rồi một lúc anh chồng thấy vai mình nhẹ bẫng, chị vợ đã buông tay ra và trong sóng gió chỉ còn văng vẳng tiếng chị nói với chồng " Thằng Bò, con Nhớ, con Bé. Không ....Anh phải sống !" Cách đây hơn chục năm, cái đoạn này đã được các nhà điện ảnh VN "mượn" ý rồi cải tiến đi dựng thành trường đoạn chị vợ vớt củi nuôi chồng con bị lũ cuốn trôi trong bộ phim Áo lụa Hà Đông với Ngọc Ánh vai người vợ nghèo xinh đẹp , Quốc Thắng vai anh chồng gù . Tôi đã xem, nhưng sự cảm động thì đã giảm đi rất nhiều !
Trả lờiXóa