Thứ Năm, 14 tháng 4, 2016

Một góc nhìn khác về quan hệ Việt-Hàn

  VIỆT NAM CÓ PHẢI MANG ƠN HÀN QUỐC ?
( Theo Blog Hiệu Minh)
Hiệu Minh là một trí thức từng được đào tạo bài bản tại một nước XHCN đông Âu ( Trước khi tan rã ). Anh định cư và làm việc tại Mỹ nhưng có nhiều chuyến qua lại Việt Nam . Tự nhận mình là " Hang Cua", anh có nhiều bình luận đáng để bạn đọc suy nghĩ thông qua cách viết dí dòm, " Bình dân cơm phở".
TT Park Chung-hee duyệt đoàn quân trước khi gửi đi chiến trường Việt Nam. Ảnh: Internet
TT Park Chuong-hye duyệt đoàn quân trước khi gửi đi chiến trường Việt Nam. Ảnh: Internet
Chẳng có gì mà phải mang ơn Hàn Quốc. Period – chấm hết.

Mình có tay hàng xóm mở miệng là văng đéo. Làm đéo gì mà về muộn thế, y mắng vợ. Đi đéo đâu thế? Đó là câu chào bạn trong xóm.
Ngày 20-11, con xin tiền mua hoa và cảm ơn cô giáo, hắn thản nhiên bảo, nghề của cô là gõ đầu mày để kiếm cơm, làm đéo gì phải cảm ơn. Cảm ơn mà cũng đéo biết đúng chỗ thì khó nên người, con ạ. Quên mẹ nó ngày 20-11 đi.
Đến câu này thì mình chịu hắn luôn, tục tĩu nhưng đúng bỏ mẹ đi được.
Mải kể chuyện văng lung tung chợt nhớ ra hôm trước trong một còm, có bạn nói, tại sao hang Cua lôi quá khứ lính Hàn giết chóc người Việt để làm gì. Hàn Quốc giúp nước mình xây dựng bao nhiêu công trình, người Việt sang đó lao động kiếm tiền gửi về nuôi gia đình, hàng vạn cô dâu lấy chồng Hàn. Lẽ ra phải biết ơn họ. May mình không nhớ nước Denmark ở đâu.
Rất nhiều người Việt mắc lỗi không riêng gì nàng Mỵ Châu “Trái tim lầm chỗ để trên đầu//Nỏ thần vô ý trao tay giặc//Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu”. Nỏ thần trao cho giặc, bán rừng, bán đất, và biết ơn cũng nhầm chỗ “cơm mẹ nấu rồi – CMNR”
Năm 2015 nhân kỷ niệm 50 năm Hàn Quốc đưa quân tham chiến, hội cựu binh Hàn dự định tổ chức lễ linh đình rất to vì đã bảo vệ tự do cho Việt Nam. Chính quyền Park Geun-hye đã phải từ bỏ ý định này do sức ép trong nước và của chính phủ Việt Nam. Mang lính đi đánh thuê để đổi lấy tiền xây dựng đất nước dưới vỏ bọc chính nghĩa tự do lại đòi kỷ niệm, kể công với thế giới. Đúng là thủ đô Copenhagen.
Năm 2013, bà Tổng thống  Park Geun-hye tới thăm Hà Nội, viếng lăng HCM nhưng không một lời xin lỗi nhân dân Việt Nam vì bố của bà là Park Choung-hye đã gửi mấy trăm ngàn lượt quân tới miền Nam gây ra thảm sát. Đọc báo quốc tế mới thấy họ lên án Hàn Quốc chuyện này.
Hàn Quốc và Nhật Bản quan hệ luôn căng thẳng bởi quá khứ chiến tranh do lính Nhật đã tàn sát dã man người Triều Tiên suốt từ năm 1910 đến 1945. Hai nước này đá bóng thì ngang bằng sắp chiến tranh. Dân Hàn biểu tình, đòi bồi thường. Điếc tai quá, Thủ tướng Nhật đã hai lần (1993, 1995) cúi đầu xin lỗi Triều Tiên.
Tại sao Hàn Quốc không xin lỗi những nạn nhân xứ Việt do lính của họ gây ra? Chuẩn đúp chính là chỗ này.
Việc tham chiến tại Việt Nam thời đó (1965-1972) Hoa Kỳ đã cung cấp hàng chục tỷ đô la viện trợ giúp cho kinh tế và quân sự nước này mạnh lên và đó là khởi đầu cho một trong những con rồng châu Á hiện nay. Hàn Quốc không tham chiến tại Việt Nam, không là đồng minh của Mỹ thì có mà như Bắc Triều Tiên.
Ngày nay sau nửa thập kỷ, con rồng Hàn ấy đang gửi loại “lính” khác sang Việt Nam, đó là cái vòi hút tiền của. Đầu tiên là phim ảnh, đầu tóc Hàn, da dẻ Hàn, mỹ phẩm Hàn, thẩm mỹ Hàn và tiếp theo là tivi, tủ lạnh, máy giặt của Hàn. Rồi hotel Daewoo, tòa nhà Keangnam, Lotte cao vút, xe Hyundai tới xe tải, xe khách. Ban ngày đi làm tới chỗ nhà Hàn, tối về xem tivi Hàn chiếu phim Hàn, lấy nước lạnh trong tủ Hàn. Hàn và Hàn từ Bắc tới Nam. Quên “cả làng giỗ Hàn” là phải.
Người Việt đi lao động ở Hàn Quốc là do cả hai phía, một bên thuê thấy lời, bên được thuê có tiền gửi về cứu nước cứu nhà mà chẳng giết ai, hai bên cùng có lợi. Chẳng có tình hữu nghị quốc tế cao cả nào ở đây và càng không phải các ông chủ Hàn hối hận vì cha chú tham gia chém giết đàn bà, trẻ em Việt vô tội.
Bằng cách đó Hàn Quốc giúp đỡ Việt Nam chăng? Nếu không thuê được công nhân rẻ, không bán được hàng Made in Hàn, không mua được đất kim cương hay mở quán Kim Chi ở Hà Nội, các vàng các anh Hàn cũng không tới Việt Nam, làm gì có tình yêu đẫm nước mắt trai Hàn gái Việt.
Đến với nhau vì quyền lợi của cả hai bên win-win thì có cần biết ơn sâu sắc. Ngày xưa lão bố tổng thống sai lính giết hàng chục ngàn dân vô tội mà sau nửa thế kỷ đứa con gái không một lời xin lỗi khi ngồi ghế tổng thống của bố, tại sao Việt Nam phải cảm ơn.
Cảm ơn người ta đã không xin lỗi ư. Có mà xứ Hàn phải cảm ơn người Việt không đưa đám cựu binh gây thảm sát ra tòa án quốc tế vì tội diệt chủng thì có.
Từ chuyện này, chẳng phải cảm ơn Trung Quốc, Liên Xô, Mỹ hay Pháp gì cho mệt. Không có quyền lợi tại Việt Nam như ở châu Nam Cực toàn băng giá, chẳng siêu cường nào đến nước mình làm gì. Hội nhập cũng phải biết mình cần gì, người ta cần gì, để biết ai phải cảm ơn ai.
Kết thúc entry, chợt nhớ thằng cu hàng xóm. Cảm ơn mà đéo biết đúng chỗ thì khó nên người, các cụ ạ.
HM. 5-4-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét