Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

RỦ NHAU LÊN ĐỈNH PHAN-XI...

Rủ nhau lên đỉnh Phan-Xi ...
Phăng. Ham như gái xuân thì đang choai 
Bích Ngân, Nữ Hiếu, Xuân Hoài
Tuyết Minh, Trương Trác, đẹp gia Nhật-Hồng ( Tức Hồng Nhật)
Cặp đôi ríu rít vợ chồng
Cặp 3, cặp 4 ta đồng tính chơi
Cáp treo như sợi giây phơi
Nó đưa ta đến tận nơi đỉnh trời ...
( Vì không có ai chịu viết "Du lịch ký" nên Mõ phải ngồi nhà phịa thơ con nhái cho zui . Lại tự lấy ảnh của các cụ Hồng Nhật, Xuân Hoài, Khoa Phi mà không xin phép !Các cụ đại xá !)


2 nhận xét:

  1. Trong ảnh các cụ bà say sưa, các cụ ông đẹp trai phong độ hơn hẳn những lần đi chơi khác. Kỳ lạ thật!

    Trả lờiXóa
  2. Fansipan ở độ cao hơn 3km , không khí loãng, áp suất thấp hơn nên các bà các chị các em má hồng đều căng mọng, hồng hào hơn dưới xuôi...đó là hiệu ứng miền núi cao cho nên Song Thu thấy kỳ lạ là đúng thôi. Chuyến lên Fansipan , nóc nhà Đông Dương lần này rất thú vị. Đi cáp treo lên đến 2850 m và phải leo núi thêm gần 300 m nữa (hơn 600 bậc, bằng cao ốc 100 tầng) mới lên đến đỉnh. Đoạn leo núi này là thử thách lớn nhất, ai không leo lên được thì ở lại không gian ga cáp treo có siêu thị rất hoành tráng, có khu vui chơi rộng đep mênh mông , có khu vực tâm linh với đền đài uy nghi hùng ví bằng đá và gỗ quý, không hề buồn chán tí nào. Nư Hiếu, Tuyết Minh, Lệ Thủy và mấy người nữa dừng lại đây vãn cảnh núi rừng và chùa chiền. Số còn lại cố gắng leo lên, tuy thở ra bằng cả hai tai , nhưng ai cũng cố gắng. Đoàn LSQL chúng ta đã lập nên kỷ lục là có hơn chục U80 lên đến đỉnh cao nhất Đông Dương. Cao tuổi nhất là cặp Hồng Nhật-Loan thiếu 2 năm đầy 80, cặp Trác-Mến là á quân. Kỷ lục được ghi nhận và tự thú nhận là " vợ chồng chúng mình đã đưa nhau lên đỉnh một cách tuyệt vời" ở tuổi gần 80 ( phát biểu của Hồng Nhật, Trương Trác, có sự xác nhận của vợ là chị Loan và chị Mến, Xuân Hoài ghi âm làm chứng !).
    Xuân Hoài đã từng đi nhiều cáp treo hùng vĩ như khu trượt tuyết ASPEN ở Colorado, Núi Alpe ở Áo...nhưng phải công nhận cáp treo Fansipan là kỳ vĩ nhất. Cáp treo Bà Nà, Yên Tử..chỉ là muỗi so với Fansipan. Cáp treo này không phải băc từ chân núi lên mà là bắc ngang qua thung lũng Mường Hoa từ sườn dãy núi bên này sang đỉnh núi bên kia, dài hơn 6 km. Các kỹ sư Đức và Áo hiện vẫn đang túc trực làm việc với người Việt Nam tại đây khi đoàn này đi cáp treo. Hai lần đi lên và đi xuống đều mất điện giữa chừng, nhưng chỉ một phút là có điện ngay. Nguyên do là họ luôn có 3 nguồn điện dự phòng, tự động khởi động ngay , nên rất an toàn. Quả thật là không thể tưởng tượng nổi hàng vạn tấn thiết bị, vật liệu làm sao mà họ mang lên được đỉnh núi như vậy. Ngồi trong cabin vẫn thấy các đường cáp treo phụ vận chuyển vật liệu vẫn liên tục chạy bên cạnh. Họ vẫn đang tiếp tục xây dựng. Năm sau, ai cũng lên được đến đỉnh Fanxipan mà không phải trèo 600 bậc nữa, vì họ đang xây dựng một đường tàu hỏa mini leo núi. Siêu thị ở ga cáp treo hai đầu đều rộng lớn và hoành tráng hơn cả Tràng Tiên Plaza toàn bằng đá nguyên khối. Khu tâm linh rộng như một quảng trường nhà hát lớn và 600 bậc lên núi đều bằng đá tự nhiên trắng xanh, thật là hoành tráng , thật sự đáng khâm phục về tài năng con người, đặc biệt là tầm cao mỹ thuật và sự nhìn xa của nhóm kiến trúc sư Đức-Áo đã xây dựng công trình 4 ngàn tỷ này.
    Điều đặc biệt là khí hậu. Bước ra khỏi ga cáp treo là gió lạnh thấu xương, thổi mạnh đến mức ngiêng ngả người. Mọi người đều phải mặc thật ấm, đội mũ ,choàng khăn kín mặt mới chịu được. Siêu thị đã có bán sẵn áo ấm, khăn mũ, khẩu trang..cho những ai quên mang theo. Thế nhưng càng leo lên cao thì gió bớt dần, ấm áp hẳn lên. Khi đến đỉnh thì gió lặng, mát như mùa thu Hà Nội, phải bỏ hết khăn áo ra mà chạy nhảy hò hét, vui đáo để...
    Hôm sau, Đoàn các cụ đến thăm khu du lịch "Thác Tình Yêu". Nhưng đến đây phải mua vé 75.000 một người vé vào cửa "để yêu". Các cụ thảo luận một hồi, mà cả xin giảm một nửa, lý do là U80 rồi , yêu nhẹ nhàng thôi mà. Thê nhưng họ không giảm, và các Cụ quyết định bỏ về , với lý do "yêu gì mà đắt thế, ở Hà Nội còn rẻ hơn!". Trong khi lên đỉnh thì 600.000, các Cụ không tiếc.
    Lên xe rồi, có cụ còn lầu bầu " Nho xanh quá, không thèm...hi.hi!"
    Về đến Hà Nội bình an cả , còn khỏe hơn trước khi đi. Các Cụ nào muốn lên đỉnh Fasipan mà ngại leo, xin chờ một năm nữa có tàu hỏa leo núi rồi hãy đi cho đỡ ngại nhé! Rất đáng lên đó một lần, tôi không nhận hoa hồng của Cty cap treo để quảng cáo đâu!

    Trả lờiXóa