Con gái à, ông già Noel luôn có thật
 Anna, con gái của Ba !
Mấy hôm nay đi ngoài đường, bằng giọng bập bẹ, con cứ kêu lên đầy thích 
thú: “Ba, ông già Noel kìa ba. Cây Noel kìa ba”. Đến khi về nhà, con 
muốn ba mở những bài nhạc Giáng Sinh mà con vừa nghe trên trường. Tên 
bài hát bằng tiếng Anh, còn con chỉ mới hơn 2 tuổi, nên ba phải cố gắng 
lắm, vừa nghe vừa đoán để mở cho đúng bài hát.
Thế rồi, khác với mọi đêm luôn yêu cầu ba kể chuyện bà phù thủy, trước 
khi ngủ con hỏi ba: “Đêm nay ông già Noel có tới nhà mình không ba?”. Ba
 vội trả lời: “Có chứ, ông già Noel đến thăm con”.
Anna à, ba luôn muốn nói nhiều hơn với con về ông già Noel và lý do tại 
sao ông già Noel luôn có thật trên đời. Hơn 100 năm trước, năm 1897, một
 đồng nghiệp của ba, nhà báo Francis P. Church – Chủ bút tờ báo New York
 Sun, đã đích thân viết thư trả lời một cô bé bạn đọc 8 tuổi tên 
Virginia O’Hanlon khi cô này gửi thư đến hỏi: “Ông già Noel có thật 
không?”. Ông chủ bút đã trả lời: “Đúng thế, Virginia à, ông già Noel có 
thật”
“Ông có thật cũng như tình yêu và lòng quảng đại luôn hiện diện quanh 
ta, nhờ đó mà cuộc sống của chúng ta được vui tươi và hạnh phúc. Nếu 
không có Ông Già Noel thì thế giới của chúng ta thật ảm đạm biết bao…” 
Nhà báo Francis P. Church, viết “Chưa ai tận mắt gặp Ông Già Noel bằng 
xương bằng thịt cả, nhưng điều đó không có nghĩa là Ông Già Noel không 
có thật. Những điều chân thật nhất trong thế giới chúng ta là những điều
 mà trẻ em và người lớn đều không thể thấy được…” Lá thư này trở nên nổi
 tiếng và luôn được đăng lại vào mỗi dịp Giáng Sinh đến.
Phải đó Anna, ba luôn muốn nói với con và với tất cả các bạn nhỏ khác 
rằng hãy tin vào ông già Noel cũng giống như con luôn tin rằng trong 
“rừng”, thật ra là một bãi đất cây cối um tùm trên đường ba chở con đi 
học, luôn có con chó sói chờ những em bé không ngoan.
Ông già Noel, thật ra, ở ngay bên cạnh con và ba khi con chìa tay ra cho
 một cô bé đi bán vé số cùng mẹ, ở ngay bên cạnh con khi con nhường cho 
em trai con bình sữa rồi hỏi ba: “Mình thương em phải không ba?”
Cũng như Anna, ba tin và nhiều khi cũng cần đến ông già Noel.
Đó là khi, ba cùng nhiều người lớn quanh ba cảm thấy mình bất lực và có 
lỗi khi để tụi con phải lớn lên trong một xã hội còn nhiều những câu 
chuyện thương tâm, đau khổ.
Đó là khi, ba được mời một bữa cơm tối trong ánh đèn tù mù ở một ngôi 
nhà lụp xụp bên bìa rừng. Chủ nhà là thân nhân của một bị cáo trong 
phiên tòa với nhiều dấu hiệu oan sai. Bữa cơm đó với họ là thịnh soạn, 
có đứa nhỏ bằng tuổi con cứ đứng nhìn thòm thèm, người chủ nhà suốt bữa 
ăn gọi ba và các đồng nghiệp của ba là “thầy”. Ở người nông dân nghèo 
đó, họ rất quý những người sống bằng nghề chữ nghĩa như ba vì họ tin 
“các thầy nhà báo” có thể giúp họ mang lại lẽ công bằng. Phiên tòa kết 
thúc như dự đoán ban đầu, các dấu hiệu oan sai không được giải quyết, 
khi đó, ba lại tự hỏi mình ông già Noel của ba đang ở đâu!
Đó là khi ba gặp được một người cha kể lại hành trình mải miết đi tìm 
con gái của mình suốt gần 35 năm, kể từ khi người con gái, khi ấy mới là
 một bé gái, bị hải tặc cướp đi khi họ đang trên đường vượt biển. 
Còn nhiều, nhiều nữa những câu chuyện mà ba nghĩ vì đó nên cần phải có 
ông già Noel trong cuộc đời. Nếu có ai đó không tin và cố gắng làm người
 khác không tin rằng ông già Noel là có thật, thì đó là một bất hạnh của
 họ.
Phải lâu nữa con mới đọc và hiểu được lá thư này và từ hôm nay cho đến 
ngày đó con còn trải qua thật nhiều niềm vui và phải có cả nỗi buồn nữa.
 Khi đó, con sẽ lớn lên nhưng ba chỉ mong rằng con sẽ giữ được cái nhìn 
trong veo về mọi thứ chung quanh, rằng con vẫn tin rằng ông già Noel 
luôn có thật. Bởi vì, chỉ có tình yêu con người mới giúp người ta đỡ 
phiền muộn, tiếp tục có niềm tin vào điều mình đang làm, đang sống. Khi 
đó mỗi đêm ông già Noel đều đến nhà thăm chúng ta đó, Na à.
---------------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét